Trong kho tàng văn hóa tâm linh phong phú của người Việt, hình tượng con Nghê nổi bật như một linh vật độc đáo, mang trong mình những giá trị sâu sắc về lòng trung thành, sự quả cảm và vai trò người bảo vệ thầm lặng. Không phải là một sản phẩm sao chép từ nền văn hóa ngoại lai, Nghê là một sáng tạo riêng biệt, một biểu tượng thuần Việt, kết tinh từ đời sống, tín ngưỡng và tâm hồn của dân tộc. Bài viết này sẽ đưa quý độc giả đi sâu vào những sự tích và câu chuyện dân gian ly kỳ về con Nghê, giải mã nguồn gốc và ý nghĩa của một trong những linh vật được tôn kính bậc nhất trong văn hóa Việt Nam.

Từ Chú Chó Canh Cửa Đến Linh Vật Thiêng: Cội Nguồn Gần Gũi Của Con Nghê
Khác với những linh vật cao sang, quyền uy như Long (Rồng) hay Lân (Kỳ Lân), nguồn gốc của Nghê lại vô cùng gần gũi và dung dị. Các nhà nghiên cứu văn hóa đều đồng thuận rằng, nguyên mẫu của con Nghê chính là hình ảnh con chó nhà – loài vật đã gắn bó với người dân Việt Nam từ hàng ngàn năm lịch sử.
Chó không chỉ là vật nuôi trông nhà, mà còn là người bạn trung thành, sẵn sàng xả thân để bảo vệ chủ nhân và gia đình. Từ sự quen thuộc và tình cảm yêu mến đó, người Việt xưa đã dần dần linh thiêng hóa hình ảnh con chó, biến nó từ một vật thể đời thường thành một biểu tượng tâm linh có sức mạnh xua đuổi tà ma, canh giữ sự bình an cho gia đình và cộng đồng.
Truyền thuyết dân gian kể rằng, vào thuở sơ khai, khi con người còn phải đối mặt với nhiều hiểm nguy từ thiên nhiên và các thế lực ma quỷ, loài chó đã luôn kề vai sát cánh, giúp con người săn bắn, bảo vệ lãnh thổ và cảnh báo trước những điềm xấu. Lòng trung thành tuyệt đối và sự dũng cảm của chúng đã khiến con người vô cùng cảm kích. Để ghi nhớ công ơn và tôn vinh phẩm chất cao đẹp đó, họ đã bắt đầu tạc tượng chó đá đặt trước cổng làng, cổng đình, hay cổng nhà.
Những bức tượng chó đá ban đầu còn mộc mạc, đơn sơ, nhưng qua thời gian, dưới bàn tay tài hoa của các nghệ nhân dân gian, chúng dần được cách điệu hóa, thêm thắt các chi tiết oai nghiêm và thần bí. Thân hình của chó được kết hợp với dáng vẻ của sư tử, chiếc đầu mang một chút uy mãnh của Kỳ Lân, và bộ móng vuốt sắc nhọn tựa như móng rồng. Từ đó, con Nghê ra đời, một linh vật vừa mang nét thân quen, gần gũi của loài chó, vừa toát lên vẻ uy linh, dũng mãnh của một vị thần hộ mệnh.
Truyền Thuyết “Long Sinh Cửu Phẩm” và Vị Trí Của Nghê Trong Thế Giới Linh Vật
Mặc dù có nguồn gốc bản địa sâu sắc, hình tượng Nghê trong quá trình phát triển cũng có sự giao thoa và tiếp biến với văn hóa khu vực. Một trong những sự tích nổi bật, góp phần nâng cao vị thế của Nghê trong thế giới linh vật là truyền thuyết “Long sinh cửu phẩm” (Rồng sinh chín con) có nguồn gốc từ Trung Hoa nhưng được người Việt kể lại và cải biến theo cách riêng.
Theo truyền thuyết này, Rồng sinh được chín người con, nhưng không ai trong số đó hóa thành Rồng. Mỗi người con mang một hình dáng và đặc tính riêng, tượng trưng cho những khía cạnh khác nhau của quyền uy và sức mạnh. Trong số chín người con đó, có một linh vật tên là Toan Nghê (狻猊). Toan Nghê có hình dáng giống sư tử, thích ngồi yên một chỗ và đặc biệt yêu thích mùi khói hương.
Chính vì đặc tính này, hình tượng Toan Nghê thường được đúc trên các nắp lư hương, nơi khói trầm lan tỏa, tạo nên một không gian linh thiêng, thanh tịnh. Khi du nhập vào Việt Nam, hình tượng Toan Nghê đã có sự dung hợp với hình tượng chó đá bản địa, góp phần hoàn thiện và làm phong phú thêm cho hình tượng con Nghê.
Tuy nhiên, cần phải nhấn mạnh rằng, Nghê Việt Nam không phải là Toan Nghê. Nếu Toan Nghê mang dáng vẻ sư tử oai vệ, dữ tợn, thì Nghê Việt lại có thân hình thon gọn, thanh mảnh hơn, mang nhiều đặc điểm của loài chó, với cái đuôi dài thường vắt ngược lên lưng. Sự khác biệt này thể hiện rõ tinh thần sáng tạo và bản sắc văn hóa riêng của người Việt, luôn biết cách tiếp thu có chọn lọc và bản địa hóa các yếu tố văn hóa bên ngoài.
Một số dị bản khác trong dân gian Việt Nam còn kể rằng, Nghê chính là đứa con thứ tám của Rồng, được gọi là Kim Nghê. Sinh ra đã có hình dáng đặc biệt, đầu không sừng, chân như sư tử, nhưng lại mang tấm lòng nhân hậu, sức mạnh vô song, chuyên chống lại tà ma, ác quỷ để bảo vệ dân lành. Câu chuyện này càng tô đậm thêm vai trò thần hộ mệnh, người canh giữ chính nghĩa của linh vật Nghê.
Những Câu Chuyện Về Nghê Đá: Người Bảo Vệ Thầm Lặng Canh Giữ Cõi Âm Dương
Sự hiện diện của Nghê không chỉ dừng lại trong các câu chuyện truyền miệng mà còn được thể hiện sống động qua hàng ngàn bức tượng đá lớn nhỏ trên khắp mọi miền đất nước. Mỗi bức tượng Nghê là một tác phẩm nghệ thuật điêu khắc độc đáo, và ẩn sau đó là những câu chuyện, những giai thoại về vai trò trấn yểm, bảo vệ của chúng.
Nghê gác cổng làng, cổng đình – Canh giữ sự bình yên cho cộng đồng:
Bước chân vào bất kỳ một ngôi làng cổ nào ở vùng đồng bằng Bắc Bộ, hình ảnh đầu tiên du khách thường bắt gặp là đôi Nghê đá uy nghi đứng chầu hai bên cổng làng. Người xưa tin rằng, Nghê đặt ở đây có khả năng nhìn thấu tâm can của người qua lại, ngăn chặn những luồng khí xấu, những ý đồ đen tối xâm nhập vào làng. Chúng như những vị thần gác cổng mẫn cán, ngày đêm canh giữ sự bình yên cho đời sống của người dân.
Nghê chầu nơi cửa Phật – Kẻ phán xét tâm hồn:
Trong không gian thanh tịnh của đình, chùa, miếu mạo, hình tượng Nghê lại mang một ý nghĩa sâu sắc hơn. Đôi Nghê chầu trước điện thờ không chỉ để xua đuổi tà ma mà còn là biểu tượng của sự quy phục, lòng thành kính đối với thần thánh, Phật pháp. Tương truyền, Nghê có khả năng phân biệt được thiện ác, chính tà. Những ai mang lòng bất chính, tâm địa xấu xa khi bước qua đôi Nghê sẽ cảm thấy run sợ, không dám ngẩng cao đầu. Ngược lại, những người có tâm hồn trong sáng, lòng thành hướng thiện sẽ được Nghê che chở, ban phước lành.
Tại những ngôi chùa cổ kính như chùa Phật Tích (Bắc Ninh), hình ảnh đôi Nghê chầu phục với dáng vẻ sống động, tinh xảo không chỉ là một kiệt tác nghệ thuật thời Lý mà còn gắn liền với những câu chuyện về sự linh thiêng của ngôi chùa. Dù không có một sự tích riêng biệt nào về đôi Nghê này, nhưng sự hiện diện của chúng qua gần một thiên niên kỷ đã tự thân trở thành một huyền thoại, chứng kiến bao thăng trầm của lịch sử và che chở cho cõi Phật linh thiêng.
Nghê trấn yểm – Bí ẩn phong thủy của người Việt:
Không chỉ được đặt ở những nơi công cộng, Nghê còn được sử dụng như một vật phẩm phong thủy quan trọng trong các gia đình quyền quý xưa, đặc biệt là trong việc trấn yểm. Giai thoại kể lại rằng, khi xây dựng nhà cửa hay lăng mộ, người ta thường chôn những bức tượng Nghê nhỏ bằng đá hoặc bằng đồng ở bốn góc nền móng. Việc này được cho là để củng cố long mạch, xua đuổi âm khí, và bảo vệ cho sự hưng thịnh, bền vững của công trình cũng như của gia chủ.
Nhiều câu chuyện được lưu truyền trong dân gian về việc phát hiện những con Nghê cổ khi đào móng xây nhà. Những linh vật này, sau hàng trăm năm nằm sâu dưới lòng đất, khi được tìm thấy vẫn còn nguyên vẹn vẻ uy linh. Người ta tin rằng đó là những người bảo vệ trung thành vẫn đang thực hiện sứ mệnh của mình, và việc tìm thấy chúng là một điềm lành, báo hiệu sự may mắn, bình an.
Phân Biệt Nghê Việt và Các Linh Vật Khác
Để hiểu rõ hơn về giá trị độc đáo của con Nghê, việc phân biệt nó với các linh vật có hình dáng tương tự như Sư tử Trung Hoa hay Kỳ Lân là vô cùng cần thiết.
- Nghê và Sư tử Trung Hoa: Sư tử Trung Hoa (thường bị gọi nhầm là “sư tử đá Tàu”) thường có hình dáng dữ tợn, cơ bắp cuồn cuộn, bờm tóc xoăn rậm rạp, và thường được thể hiện trong tư thế một chân dẫm lên quả cầu (con đực) hoặc dẫm lên một con sư tử con (con cái). Ngược lại, Nghê Việt có thân hình thon gọn, thanh thoát, hiền hòa hơn. Bờm của Nghê thường không rậm rạp mà bay về phía sau. Quan trọng nhất, Nghê mang đậm cốt cách của loài chó – gần gũi, trung thành và thông tuệ.
- Nghê và Kỳ Lân: Kỳ Lân là một trong tứ linh (Long, Lân, Quy, Phụng), là biểu tượng của sự nhân từ, điềm lành và may mắn. Lân thường có sừng trên đầu, mình có vảy, và chân có móng guốc. Trong khi đó, Nghê không có sừng (hoặc nếu có thì rất nhỏ), mình trơn hoặc có lông, và chân có móng vuốt sắc nhọn. Nếu Lân mang ý nghĩa cát tường, báo hiệu sự xuất hiện của thánh nhân, thì Nghê lại có vai trò rõ rệt hơn là một linh vật canh gác, bảo vệ.
Kết Luận: Sức Sống Bất Diệt Của Một Biểu Tượng Văn Hóa
Trải qua hàng ngàn năm lịch sử, từ hình ảnh con chó nhà trung thành đến một linh vật thiêng liêng, con Nghê đã trở thành một phần không thể tách rời trong đời sống tâm linh và nghệ thuật của người Việt. Những sự tích, những câu chuyện dân gian về Nghê không chỉ là những huyền thoại kỳ thú, mà còn là những bài học sâu sắc về lòng trung thành, về lẽ phải và về khát vọng được sống trong bình an, hạnh phúc của cha ông ta.
Ngày nay, hình tượng Nghê vẫn hiện diện uy nghi ở những chốn tôn nghiêm, lặng lẽ canh giữ những giá trị văn hóa truyền thống. Việc tìm hiểu và trân trọng những câu chuyện về con Nghê cũng chính là cách chúng ta gìn giữ và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc, để linh vật thuần Việt này mãi mãi là người bảo vệ thầm lặng cho tâm hồn và di sản của người Việt.